将 jiāng 归 guī 蜀 shǔ 留 liú 献 xiàn 恩 ēn 地 dì 仆 pú 射 yè 二 èr 首 shǒu - - 姚 yáo 鹄 gǔ
自 zì 持 chí 衡 héng 镜 jìng 采 cǎi 幽 yōu 沈 shěn , , 此 cǐ 事 shì 常 cháng 闻 wén 旷 kuàng 古 gǔ 今 jīn 。 。
危 wēi 叶 yè 只 zhǐ 将 jiāng 终 zhōng 委 wěi 地 dì , , 焦 jiāo 桐 tóng 谁 shuí 料 liào 却 què 为 wèi 琴 qín 。 。
蒿 hāo 莱 lái 讵 jù 报 bào 生 shēng 成 chéng 德 dé , , 犬 quǎn 马 mǎ 空 kōng 怀 huái 感 gǎn 恋 liàn 心 xīn 。 。
明 míng 日 rì 还 huán 家 jiā 盈 yíng 眼 yǎn 血 xuè , , 定 dìng 应 yīng 回 huí 首 shǒu 即 jí 沾 zhān 襟 jīn 。 。
将归蜀留献恩地仆射二首。唐代。姚鹄。自持衡镜采幽沈,此事常闻旷古今。 危叶只将终委地,焦桐谁料却为琴。 蒿莱讵报生成德,犬马空怀感恋心。 明日还家盈眼血,定应回首即沾襟。