四 sì 圣 shèng 赞 zàn 其 qí 二 èr - - 释 shì 师 shī 体 tǐ
稽 qǐ 首 shǒu 观 guān 音 yīn , , 全 quán 彰 zhāng 妙 miào 有 yǒu 。 。
鹤 hè 唳 lì 青 qīng 霄 xiāo , , 莺 yīng 啼 tí 绿 lǜ 柳 liǔ 。 。
鼓 gǔ 响 xiǎng 钟 zhōng 鸣 míng , , 椎 chuí 鸡 jī 打 dǎ 狗 gǒu 。 。
不 bù 落 là 诸 zhū 缘 yuán , , 通 tōng 身 shēn 眼 yǎn 手 shǒu 。 。
四圣赞 其二。宋代。释师体。稽首观音,全彰妙有。 鹤唳青霄,莺啼绿柳。 鼓响钟鸣,椎鸡打狗。 不落诸缘,通身眼手。