颂 sòng 古 gǔ 十 shí 四 sì 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 释 shì 师 shī 体 tǐ
妙 miào 峰 fēng 孤 gū 顶 dǐng 无 wú 知 zhī 识 shí , , 百 bǎi 十 shí 城 chéng 游 yóu 丧 sàng 善 shàn 财 cái 。 。
楼 lóu 阁 gé 若 ruò 还 hái 弹 tán 指 zhǐ 见 jiàn , , 分 fēn 明 míng 有 yǒu 眼 yǎn 不 bù 曾 céng 开 kāi 。 。
颂古十四首 其一。宋代。释师体。妙峰孤顶无知识,百十城游丧善财。 楼阁若还弹指见,分明有眼不曾开。