山 shān 居 jū 诗 shī 其 qí 十 shí 八 bā - - 释 shì 延 yán 寿 shòu
平 píng 生 shēng 初 chū 志 zhì 已 yǐ 酬 chóu 之 zhī , , 怀 huái 抱 bào 怡 yí 然 rán 寂 jì 有 yǒu 归 guī 。 。
古 gǔ 帙 zhì 懒 lǎn 开 kāi 缘 yuán 得 dé 意 yì , , 幽 yōu 房 fáng 长 zhǎng 闭 bì 为 wèi 忘 wàng 机 jī 。 。
数 shù 行 xíng 鸟 niǎo 阵 zhèn 连 lián 云 yún 没 méi , , 一 yí 带 dài 泉 quán 声 shēng 隔 gé 岭 lǐng 微 wēi 。 。
道 dào 合 hé 古 gǔ 今 jīn 浑 hún 总 zǒng 是 shì , , 何 hé 须 xū 更 gèng 虑 lǜ 昔 xī 年 nián 非 fēi 。 。
山居诗 其十八。宋代。释延寿。平生初志已酬之,怀抱怡然寂有归。 古帙懒开缘得意,幽房长闭为忘机。 数行鸟阵连云没,一带泉声隔岭微。 道合古今浑总是,何须更虑昔年非。