疏 shū 山 shān 问 wèn 竹 zhú - - 释 shì 道 dào 璨 càn
坐 zuò 对 duì 青 qīng 青 qīng 仔 zǐ 细 xì 看 kàn , , 别 bié 来 lái 且 qiě 喜 xǐ 尚 shàng 平 píng 安 ān 。 。
山 shān 中 zhōng 岁 suì 晚 wǎn 风 fēng 霜 shuāng 恶 è , , 不 bù 易 yì 孤 gū 标 biāo 耐 nài 得 dé 寒 hán 。 。
疏山问竹。宋代。释道璨。坐对青青仔细看,别来且喜尚平安。 山中岁晚风霜恶,不易孤标耐得寒。