法 fǎ 乐 lè 辞 cí 其 qí 一 yī - - 王 wáng 融 róng
天 tiān 长 cháng 命 mìng 自 zì 短 duǎn , , 世 shì 促 cù 道 dào 悠 yōu 悠 yōu 。 。
禅 chán 衢 qú 开 kāi 远 yuǎn 驾 jià , , 爱 ài 海 hǎi 乱 luàn 轻 qīng 舟 zhōu 。 。
累 lèi 尘 chén 曾 céng 未 wèi 极 jí , , 心 xīn 树 shù 岂 qǐ 能 néng 筹 chóu 。 。
情 qíng 埃 āi 何 hé 用 yòng 洗 xǐ , , 正 zhèng 水 shuǐ 有 yǒu 清 qīng 流 liú 。 。
法乐辞 其一。南北朝。王融。天长命自短,世促道悠悠。 禅衢开远驾,爱海乱轻舟。 累尘曾未极,心树岂能筹。 情埃何用洗,正水有清流。