法 fǎ 乐 lè 辞 cí 其 qí 四 sì - - 王 wáng 融 róng
袭 xí 气 qì 变 biàn 离 lí 宫 gōng , , 重 zhòng 柝 tuò 惊 jīng 层 céng 殿 diàn 。 。
曼 màn 响 xiǎng 感 gǎn 心 xīn 神 shén , , 修 xiū 容 róng 展 zhǎn 欢 huān 宴 yàn 。 。
生 shēng 老 lǎo 终 zhōng 已 yǐ 萦 yíng , , 死 sǐ 病 bìng 行 háng 当 dāng 荐 jiàn 。 。
方 fāng 为 wèi 净 jìng 国 guó 游 yóu , , 岂 qǐ 结 jié 危 wēi 城 chéng 恋 liàn 。 。
法乐辞 其四。南北朝。王融。袭气变离宫,重柝惊层殿。 曼响感心神,修容展欢宴。 生老终已萦,死病行当荐。 方为净国游,岂结危城恋。