赋 fù 得 dé 长 cháng 笛 dí 吐 tǔ 清 qīng 气 qì 诗 shī - - 周 zhōu 弘 hóng 让 ràng
商 shāng 声 shēng 传 chuán 后 hòu 出 chū , , 龙 lóng 吟 yín 郁 yù 前 qián 吐 tǔ 。 。
情 qíng 断 duàn 山 shān 阳 yáng 舍 shě , , 气 qì 咽 yàn 平 píng 阳 yáng 坞 wù 。 。
胡 hú 骑 qí 争 zhēng 北 běi 归 guī , , 偏 piān 知 zhī 别 bié 乡 xiāng 苦 kǔ 。 。
羁 jī 旅 lǚ 情 qíng 易 yì 伤 shāng , , 零 líng 泪 lèi 如 rú 交 jiāo 雨 yǔ 。 。
赋得长笛吐清气诗。南北朝。周弘让。商声传后出,龙吟郁前吐。 情断山阳舍,气咽平阳坞。 胡骑争北归,偏知别乡苦。 羁旅情易伤,零泪如交雨。