咏 yǒng 冰 bīng 应 yīng 教 jiào 诗 shī - - 沈 shěn 君 jūn 攸 yōu
日 rì 华 huá 照 zhào 冰 bīng 彩 cǎi , , 灼 zhuó 烁 shuò 自 zì 相 xiāng 明 míng 。 。
阴 yīn 潭 tán 欲 yù 半 bàn 解 jiě , , 阳 yáng 岸 àn 已 yǐ 全 quán 轻 qīng 。 。
未 wèi 释 shì 苔 tái 文 wén 隐 yǐn , , 将 jiāng 销 xiāo 草 cǎo 气 qì 生 shēng 。 。
稍 shāo 得 dé 观 guān 鱼 yú 上 shàng , , 非 fēi 独 dú 见 jiàn 孤 gū 惊 jīng 。 。
傥 tǎng 逢 féng 魏 wèi 后 hòu 术 shù , , 当 dāng 验 yàn 可 kě 为 wèi 城 chéng 。 。
咏冰应教诗。南北朝。沈君攸。日华照冰彩,灼烁自相明。 阴潭欲半解,阳岸已全轻。 未释苔文隐,将销草气生。 稍得观鱼上,非独见孤惊。 傥逢魏后术,当验可为城。