赞 zàn 四 sì 君 jūn 诗 shī 四 sì 首 shǒu 其 qí 一 yī - - 常 cháng 景 jǐng
长 zhǎng 卿 qīng 有 yǒu 艳 yàn 才 cái , , 直 zhí 至 zhì 不 bù 群 qún 性 xìng 。 。
郁 yù 若 ruò 春 chūn 烟 yān 举 jǔ , , 皎 jiǎo 如 rú 秋 qiū 月 yuè 映 yìng 。 。
游 yóu 梁 liáng 虽 suī 好 hǎo 仁 rén , , 仕 shì 汉 hàn 常 cháng 称 chēng 病 bìng 。 。
清 qīng 贞 zhēn 非 fēi 我 wǒ 事 shì , , 穷 qióng 达 dá 委 wěi 天 tiān 命 mìng 。 。
赞四君诗四首 其一。南北朝。常景。长卿有艳才,直至不群性。 郁若春烟举,皎如秋月映。 游梁虽好仁,仕汉常称病。 清贞非我事,穷达委天命。