咏 yǒng 照 zhào 镜 jìng 诗 shī - - 费 fèi 昶 chǎng
晨 chén 晖 huī 照 zhào 杏 xìng 梁 liáng 。 。 飞 fēi 燕 yàn 起 qǐ 朝 cháo 妆 zhuāng 。 。
留 liú 心 xīn 散 sàn 广 guǎng 黛 dài 。 。 轻 qīng 手 shǒu 约 yuē 花 huā 黄 huáng 。 。
正 zhèng 钗 chāi 时 shí 念 niàn 影 yǐng 。 。 拂 fú 絮 xù 且 qiě 怜 lián 香 xiāng 。 。
方 fāng 嫌 xián 翠 cuì 色 sè 故 gù 。 。 乍 zhà 道 dào 玉 yù 无 wú 光 guāng 。 。
城 chéng 中 zhōng 皆 jiē 半 bàn 额 é 。 。 非 fēi 妾 qiè 画 huà 眉 méi 长 zhǎng 。 。
咏照镜诗。南北朝。费昶。晨晖照杏梁。飞燕起朝妆。 留心散广黛。轻手约花黄。 正钗时念影。拂絮且怜香。 方嫌翠色故。乍道玉无光。 城中皆半额。非妾画眉长。