夜 yè 听 tīng 雁 yàn 诗 shī - - 萧 xiāo 子 zi 范 fàn
天 tiān 月 yuè 广 guǎng 庭 tíng 辉 huī , , 游 yóu 雁 yàn 犯 fàn 霜 shuāng 飞 fēi 。 。
连 lián 翩 piān 辞 cí 朔 shuò 气 qì , , 嘹 liáo 泪 lèi 独 dú 南 nán 归 guī 。 。
夜 yè 长 zhǎng 寒 hán 复 fù 静 jìng , , 灯 dēng 光 guāng 暧 ài 欲 yù 微 wēi 。 。
凄 qī 凄 qī 不 bù 可 kě 听 tīng , , 何 hé 况 kuàng 触 chù 愁 chóu 机 jī 。 。
夜听雁诗。南北朝。萧子范。天月广庭辉,游雁犯霜飞。 连翩辞朔气,嘹泪独南归。 夜长寒复静,灯光暧欲微。 凄凄不可听,何况触愁机。