山 shān 明 míng 松 sōng 雪 xuě - - 王 wáng 棨 qǐ
高 gāo 树 shù 当 dāng 轩 xuān 晓 xiǎo , , 长 cháng 松 sōng 带 dài 雪 xuě 明 míng 。 。
景 jǐng 疑 yí 残 cán 月 yuè 在 zài , , 林 lín 似 shì 野 yě 云 yún 横 héng 。 。
密 mì 叶 yè 缘 yuán 多 duō 亚 yà , , 修 xiū 条 tiáo 被 bèi 压 yā 倾 qīng 。 。
曙 shǔ 空 kōng 连 lián 嶂 zhàng 白 bái , , 寒 hán 气 qì 到 dào 檐 yán 清 qīng 。 。
影 yǐng 杂 zá 青 qīng 牛 niú 重 chóng , , 光 guāng 迷 mí 皓 hào 鹤 hè 惊 jīng 。 。
披 pī 衣 yī 凝 níng 望 wàng 久 jiǔ , , 无 wú 限 xiàn 剡 shàn 溪 xī 情 qíng 。 。
山明松雪。唐代。王棨。高树当轩晓,长松带雪明。 景疑残月在,林似野云横。 密叶缘多亚,修条被压倾。 曙空连嶂白,寒气到檐清。 影杂青牛重,光迷皓鹤惊。 披衣凝望久,无限剡溪情。