灵 líng 草 cǎo 歌 gē 三 sān 十 shí 九 jiǔ 首 shǒu 其 qí 三 sān 十 shí 山 shān 青 qīng 草 cǎo - - 白 bái 云 yún 仙 xiān 人 rén
仙 xiān 草 cǎo 名 míng 山 shān 青 qīng , , 根 gēn 株 zhū 似 shì 黄 huáng 精 jīng 。 。
人 rén 服 fú 发 fā 再 zài 黑 hēi , , 偏 piān 疗 liáo 小 xiǎo 儿 ér 惊 jīng 。 。
烧 shāo 药 yào 堪 kān 为 wèi 匮 kuì , , 秋 qiū 夏 xià 叶 yè 长 zhǎng 新 xīn 。 。
灵草歌三十九首 其三十 山青草。唐代。白云仙人。仙草名山青,根株似黄精。 人服发再黑,偏疗小儿惊。 烧药堪为匮,秋夏叶长新。