四 sì 相 xiāng 诗 shī 其 qí 三 sān 病 bìng 相 xiāng - - 傅 fù 翕 xī
忽 hū 染 rǎn 沈 shěn 痾 ē 疾 jí , , 因 yīn 成 chéng 卧 wò 病 bìng 身 shēn 。 。
妻 qī 儿 ér 愁 chóu 不 bù 语 yǔ , , 朋 péng 友 yǒu 厌 yàn 相 xiāng 亲 qīn 。 。
楚 chǔ 痛 tòng 抽 chōu 千 qiān 脉 mài , , 呻 shēn 吟 yín 彻 chè 四 sì 邻 lín 。 。
不 bù 知 zhī 前 qián 路 lù 险 xiǎn , , 犹 yóu 向 xiàng 恣 zì 贪 tān 嗔 chēn 。 。
四相诗 其三 病相。唐代。傅翕。忽染沈痾疾,因成卧病身。 妻儿愁不语,朋友厌相亲。 楚痛抽千脉,呻吟彻四邻。 不知前路险,犹向恣贪嗔。