登 dēng 四 sì 望 wàng 亭 tíng - - 王 wáng 炎 yán
春 chūn 老 lǎo 飞 fēi 花 huā 尽 jǐn , , 园 yuán 林 lín 遍 biàn 绿 lǜ 阴 yīn 。 。
凭 píng 高 gāo 聊 liáo 寓 yù 目 mù , , 念 niàn 远 yuǎn 更 gèng 伤 shāng 心 xīn 。 。
剧 jù 郡 jùn 才 cái 难 nán 称 chēng , , 衰 shuāi 年 nián 病 bìng 易 yì 侵 qīn 。 。
不 bù 如 rú 休 xiū 歇 xiē 去 qù , , 吾 wú 意 yì 决 jué 投 tóu 簪 zān 。 。
登四望亭。宋代。王炎。春老飞花尽,园林遍绿阴。 凭高聊寓目,念远更伤心。 剧郡才难称,衰年病易侵。 不如休歇去,吾意决投簪。