和 hé 温 wēn 仲 zhòng 舒 shū 残 cán 春 chūn 遣 qiǎn 怀 huái - - 田 tián 锡 xī
丹 dān 阙 quē 年 nián 来 lái 奏 zòu 贺 hè 频 pín , , 金 jīn 舆 yú 侍 shì 从 cóng 望 wàng 东 dōng 巡 xún 。 。
越 yuè 王 wáng 江 jiāng 上 shàng 重 chóng 回 huí 首 shǒu , , 严 yán 子 zi 台 tái 边 biān 再 zài 送 sòng 春 chūn 。 。
水 shuǐ 国 guó 山 shān 川 chuān 怡 yí 道 dào 性 xìng , , 花 huā 时 shí 琴 qín 酒 jiǔ 悦 yuè 吟 yín 神 shén 。 。
烟 yān 霞 xiá 肯 kěn 欲 yù 留 liú 君 jūn 往 wǎng , , 宰 zǎi 相 xiàng 方 fāng 谋 móu 用 yòng 故 gù 人 rén 。 。
和温仲舒残春遣怀。宋代。田锡。丹阙年来奏贺频,金舆侍从望东巡。 越王江上重回首,严子台边再送春。 水国山川怡道性,花时琴酒悦吟神。 烟霞肯欲留君往,宰相方谋用故人。