登 dēng 宝 bǎo 月 yuè 台 tái - - 黎 lí 遂 suì 球 qiú
一 yī 上 shàng 高 gāo 楼 lóu 醉 zuì 复 fù 醒 xǐng , , 天 tiān 风 fēng 吹 chuī 面 miàn 爽 shuǎng 泠 líng 泠 líng 。 。
波 bō 澜 lán 阔 kuò 水 shuǐ 当 dāng 三 sān 月 yuè , , 历 lì 乱 luàn 山 shān 岩 yán 对 duì 七 qī 星 xīng 。 。
花 huā 落 luò 晚 wǎn 看 kàn 村 cūn 树 shù 远 yuǎn , , 鸟 niǎo 飞 fēi 时 shí 与 yǔ 峡 xiá 云 yún 停 tíng 。 。
清 qīng 闲 xián 况 kuàng 是 shì 依 yī 兰 lán 若 rě , , 敲 qiāo 彻 chè 寒 hán 钟 zhōng 又 yòu 听 tīng 经 jīng 。 。
登宝月台。明代。黎遂球。一上高楼醉复醒,天风吹面爽泠泠。 波澜阔水当三月,历乱山岩对七星。 花落晚看村树远,鸟飞时与峡云停。 清闲况是依兰若,敲彻寒钟又听经。