虎 hǔ 丘 qiū 其 qí 二 èr - - 沈 shěn 松 sōng 年 nián
短 duǎn 薄 báo 楼 lóu 供 gōng 选 xuǎn 佛 fú 场 chǎng , , 寺 sì 门 mén 犹 yóu 葬 zàng 古 gǔ 真 zhēn 娘 niáng 。 。
笙 shēng 歌 gē 夜 yè 沸 fèi 三 sān 更 gēng 月 yuè , , 锦 jǐn 绣 xiù 风 fēng 飘 piāo 七 qī 里 lǐ 香 xiāng 。 。
游 yóu 子 zǐ 不 bù 醒 xǐng 芳 fāng 草 cǎo 梦 mèng , , 山 shān 僧 sēng 多 duō 占 zhàn 白 bái 云 yún 乡 xiāng 。 。
画 huà 桥 qiáo 一 yī 径 jìng 通 tōng 何 hé 处 chǔ , , 红 hóng 袖 xiù 当 dāng 垆 lú 笑 xiào 夕 xī 阳 yáng 。 。
虎丘 其二。宋代。沈松年。短薄楼供选佛场,寺门犹葬古真娘。 笙歌夜沸三更月,锦绣风飘七里香。 游子不醒芳草梦,山僧多占白云乡。 画桥一径通何处,红袖当垆笑夕阳。