神 shén 静 jìng 师 shī 院 yuàn - - 韦 wéi 应 yìng 物 wù
青 qīng 苔 tái 幽 yōu 巷 xiàng 遍 biàn , , 新 xīn 林 lín 露 lù 气 qì 微 wēi 。 。
经 jīng 声 shēng 在 zài 深 shēn 竹 zhú , , 高 gāo 斋 zhāi 独 dú 掩 yǎn 扉 fēi 。 。
憩 qì 树 shù 爱 ài 岚 lán 岭 lǐng , , 听 tīng 禽 qín 悦 yuè 朝 zhāo 晖 huī 。 。
方 fāng 耽 dān 静 jìng 中 zhōng 趣 qù , , 自 zì 与 yǔ 尘 chén 事 shì 违 wéi 。 。
神静师院。唐代。韦应物。青苔幽巷遍,新林露气微。 经声在深竹,高斋独掩扉。 憩树爱岚岭,听禽悦朝晖。 方耽静中趣,自与尘事违。