和 hé 人 rén 闻 wén 角 jiǎo 其 qí 二 èr - - 黄 huáng 裳 cháng
一 yī 声 shēng 寒 hán 角 jiǎo 四 sì 更 gēng 终 zhōng , , 吹 chuī 下 xià 云 yún 间 jiān 细 xì 细 xì 风 fēng 。 。
孤 gū 馆 guǎn 几 jǐ 多 duō 人 rén 展 zhǎn 转 zhuǎn , , 半 bàn 窗 chuāng 明 míng 月 yuè 与 yǔ 谁 shuí 同 tóng 。 。
和人闻角 其二。宋代。黄裳。一声寒角四更终,吹下云间细细风。 孤馆几多人展转,半窗明月与谁同。