和 hé 以 yǐ 敬 jìng 兄 xiōng 韵 yùn - - 方 fāng 道 dào 睿 ruì
莫 mò 怪 guài 旁 páng 人 rén 笑 xiào 我 wǒ 愚 yú , , 知 zhī 非 fēi 曾 céng 向 xiàng 玉 yù 堂 táng 居 jū 。 。
恩 ēn 光 guāng 夜 yè 赐 cì 金 jīn 莲 lián 烛 zhú , , 记 jì 注 zhù 晨 chén 修 xiū 石 shí 室 shì 书 shū 。 。
幸 xìng 接 jiē 鸳 yuān 鸾 luán 通 tōng 禁 jìn 籞 yù , , 敢 gǎn 将 jiāng 苜 mù 蓿 xu 咏 yǒng 盘 pán 蔬 shū 。 。
清 qīng 朝 cháo 不 bù 草 cǎo 相 xiàng 如 rú 檄 xí , , 僰 bó 道 dào 巴 bā 羌 qiāng 久 jiǔ 破 pò 除 chú 。 。
和以敬兄韵。元代。方道睿。莫怪旁人笑我愚,知非曾向玉堂居。 恩光夜赐金莲烛,记注晨修石室书。 幸接鸳鸾通禁籞,敢将苜蓿咏盘蔬。 清朝不草相如檄,僰道巴羌久破除。