南 nán 塔 tǎ 禅 chán 钟 zhōng - - 丘 qiū 弘 hóng
古 gǔ 塔 tǎ 崚 léng 嶒 céng 俯 fǔ 碧 bì 流 liú , , 梵 fàn 钟 zhōng 隐 yǐn 隐 yǐn 出 chū 林 lín 幽 yōu 。 。
一 yī 声 shēng 撞 zhuàng 破 pò 禅 chán 房 fáng 绿 lǜ , , 几 jǐ 杵 chǔ 敲 qiāo 残 cán 枫 fēng 叶 yè 秋 qiū 。 。
长 zhǎng 送 sòng 夕 xī 阳 yáng 归 guī 渡 dù 口 kǒu , , 每 měi 催 cuī 晓 xiǎo 月 yuè 落 luò 城 chéng 头 tóu 。 。
有 yǒu 时 shí 惊 jīng 觉 jué 纱 shā 窗 chuāng 梦 mèng , , 清 qīng 韵 yùn 还 hái 疑 yí 五 wǔ 凤 fèng 楼 lóu 。 。
南塔禅钟。明代。丘弘。古塔崚嶒俯碧流,梵钟隐隐出林幽。 一声撞破禅房绿,几杵敲残枫叶秋。 长送夕阳归渡口,每催晓月落城头。 有时惊觉纱窗梦,清韵还疑五凤楼。