答 dá 蔡 cài 舍 shè 人 rén 从 cóng 善 shàn 次 cì 韵 yùn 其 qí 一 yī - - 石 shí 宝 bǎo
午 wǔ 梦 mèng 忽 hū 惊 jīng 风 fēng 雨 yǔ 落 luò , , 起 qǐ 锄 chú 畦 qí 药 yào 半 bàn 犹 yóu 荒 huāng 。 。
过 guò 林 lín 高 gāo 鸟 niǎo 时 shí 呼 hū 友 yǒu , , 近 jìn 水 shuǐ 幽 yōu 兰 lán 自 zì 惜 xī 香 xiāng 。 。
绨 tí 恋 liàn 未 wèi 忘 wàng 秦 qín 范 fàn 叔 shū , , 卧 wò 衣 yī 谁 shuí 遣 qiǎn 汉 hàn 王 wáng 章 zhāng 。 。
百 bǎi 年 nián 开 kāi 眼 yǎn 青 qīng 天 tiān 在 zài , , 忍 rěn 学 xué 红 hóng 尘 chén 白 bái 面 miàn 郎 láng 。 。
答蔡舍人从善次韵 其一。明代。石宝。午梦忽惊风雨落,起锄畦药半犹荒。 过林高鸟时呼友,近水幽兰自惜香。 绨恋未忘秦范叔,卧衣谁遣汉王章。 百年开眼青天在,忍学红尘白面郎。