太 tài 史 shǐ 溪 xī 怀 huái 古 gǔ - - 朱 zhū 应 yīng 枢 shū
濑 lài 流 liú 宛 wǎn 转 zhuǎn 抱 bào 山 shān 城 chéng , , 父 fù 老 lǎo 犹 yóu 传 chuán 太 tài 史 shǐ 名 míng 。 。
莫 mò 道 dào 楚 chǔ 江 jiāng 曾 céng 被 bèi 放 fàng , , 只 zhǐ 看 kàn 闽 mǐn 水 shuǐ 尚 shàng 增 zēng 荣 róng 。 。
吴 wú 堤 dī 桃 táo 柳 liǔ 多 duō 摇 yáo 落 luò , , 艮 gěn 岳 yuè 莺 yīng 花 huā 几 jǐ 代 dài 更 gèng 。 。
惟 wéi 有 yǒu 高 gāo 贤 xián 憩 qì 足 zú 地 dì , , 潺 chán 潺 chán 不 bù 尽 jìn 古 gǔ 今 jīn 情 qíng 。 。
太史溪怀古。明代。朱应枢。濑流宛转抱山城,父老犹传太史名。 莫道楚江曾被放,只看闽水尚增荣。 吴堤桃柳多摇落,艮岳莺花几代更。 惟有高贤憩足地,潺潺不尽古今情。