李 lǐ 舍 shè 人 rén 席 xí 上 shàng 感 gǎn 遇 yù - - 殷 yīn 尧 yáo 藩 fān
微 wēi 云 yún 敛 liǎn 雨 yǔ 天 tiān 气 qì 清 qīng , , 松 sōng 声 shēng 出 chū 树 shù 秋 qiū 泠 líng 泠 líng 。 。
窗 chuāng 户 hù 长 cháng 含 hán 碧 bì 萝 luó 色 sè , , 溪 xī 流 liú 时 shí 带 dài 蛟 jiāo 龙 lóng 腥 xīng 。 。
一 yī 官 guān 到 dào 手 shǒu 不 bù 可 kě 避 bì , , 万 wàn 事 shì 役 yì 我 wǒ 徒 tú 劳 láo 形 xíng 。 。
飘 piāo 然 rán 曳 yè 杖 zhàng 出 chū 门 mén 去 qù , , 无 wú 数 shù 好 hǎo 山 shān 江 jiāng 上 shàng 横 héng 。 。
李舍人席上感遇。唐代。殷尧藩。微云敛雨天气清,松声出树秋泠泠。 窗户长含碧萝色,溪流时带蛟龙腥。 一官到手不可避,万事役我徒劳形。 飘然曳杖出门去,无数好山江上横。