冬 dōng 日 rì 留 liú 诸 zhū 友 yǒu 酌 zhuó 丰 fēng 对 duì 楼 lóu - - 沈 shěn 当 dāng 路 lù
共 gòng 倚 yǐ 高 gāo 楼 lóu 望 wàng 渺 miǎo 茫 máng , , 一 yī 杯 bēi 款 kuǎn 款 kuǎn 话 huà 斜 xié 阳 yáng 。 。
檐 yán 前 qián 病 bìng 叶 yè 同 tóng 吾 wú 老 lǎo , , 陇 lǒng 上 shàng 疏 shū 梅 méi 为 wèi 客 kè 香 xiāng 。 。
笋 sǔn 味 wèi 初 chū 腴 yú 供 gōng 瓦 wǎ 铫 diào , , 布 bù 袍 páo 半 bàn 软 ruǎn 衬 chèn 绳 shéng 床 chuáng 。 。
登 dēng 临 lín 此 cǐ 会 huì 人 rén 犹 yóu 健 jiàn , , 秀 xiù 句 jù 分 fēn 拈 niān 得 dé 雁 yàn 行 háng 。 。
冬日留诸友酌丰对楼。明代。沈当路。共倚高楼望渺茫,一杯款款话斜阳。 檐前病叶同吾老,陇上疏梅为客香。 笋味初腴供瓦铫,布袍半软衬绳床。 登临此会人犹健,秀句分拈得雁行。