春 chūn - - 翁 wēng 洮 táo
漠 mò 漠 mò 烟 yān 花 huā 处 chǔ 处 chù 通 tōng , , 游 yóu 人 rén 南 nán 北 běi 思 sī 无 wú 穷 qióng 。 。
林 lín 间 jiān 鸟 niǎo 奏 zòu 笙 shēng 簧 huáng 月 yuè , , 野 yě 外 wài 花 huā 含 hán 锦 jǐn 绣 xiù 风 fēng 。 。
鸑 yuè 抱 bào 云 yún 霞 xiá 朝 cháo 凤 fèng 阙 quē , , 鱼 yú 翻 fān 波 bō 浪 làng 化 huà 龙 lóng 宫 gōng 。 。
此 cǐ 时 shí 谁 shuí 羡 xiàn 神 shén 仙 xiān 客 kè , , 车 chē 马 mǎ 悠 yōu 扬 yáng 九 jiǔ 陌 mò 中 zhōng 。 。
春。唐代。翁洮。漠漠烟花处处通,游人南北思无穷。 林间鸟奏笙簧月,野外花含锦绣风。 鸑抱云霞朝凤阙,鱼翻波浪化龙宫。 此时谁羡神仙客,车马悠扬九陌中。