横 héng 吹 chuī 曲 qǔ 辞 cí 陇 lǒng 头 tóu 吟 yín - - 翁 wēng 绶 shòu
陇 lǒng 水 shuǐ 潺 chán 湲 yuán 陇 lǒng 树 shù 黄 huáng , , 征 zhēng 人 rén 陇 lǒng 上 shàng 尽 jǐn 思 sī 乡 xiāng 。 。
马 mǎ 嘶 sī 斜 xié 日 rì 朔 shuò 风 fēng 急 jí , , 雁 yàn 过 guò 寒 hán 云 yún 边 biān 思 sī 长 zhǎng 。 。
残 cán 月 yuè 出 chū 林 lín 明 míng 剑 jiàn 戟 jǐ , , 平 píng 沙 shā 隔 gé 水 shuǐ 见 jiàn 牛 niú 羊 yáng 。 。
横 héng 行 xíng 俱 jù 足 zú 封 fēng 侯 hóu 者 zhě , , 谁 shuí 斩 zhǎn 楼 lóu 兰 lán 献 xiàn 未 wèi 央 yāng 。 。
横吹曲辞陇头吟。唐代。翁绶。陇水潺湲陇树黄,征人陇上尽思乡。 马嘶斜日朔风急,雁过寒云边思长。 残月出林明剑戟,平沙隔水见牛羊。 横行俱足封侯者,谁斩楼兰献未央。