送 sòng 何 hé 香 xiāng 山 shān 相 xiàng 国 guó 放 fàng 归 guī 其 qí 一 yī - - 倪 ní 元 yuán 璐 lù
如 rú 何 hé 鼎 dǐng 耳 ěr 雉 zhì 飞 fēi 鸣 míng , , 占 zhàn 曰 yuē 台 tái 司 sī 怪 guài 事 shì 生 shēng 。 。
累 lèi 日 rì 精 jīng 思 sī 堂 táng 偃 yǎn 月 yuè , , 一 yī 时 shí 坐 zuò 失 shī 手 shǒu 调 tiáo 羹 gēng 。 。
都 dōu 如 rú 渭 wèi 水 shuǐ 分 fèn 泾 jīng 水 shuǐ , , 宁 níng 有 yǒu 蛮 mán 兵 bīng 报 bào 触 chù 兵 bīng 。 。
闻 wén 道 dào 横 héng 琴 qín 山 shān 色 sè 好 hǎo , , 由 yóu 他 tā 王 wáng 气 qì 属 shǔ 秦 qín 城 chéng 。 。
送何香山相国放归 其一。明代。倪元璐。如何鼎耳雉飞鸣,占曰台司怪事生。 累日精思堂偃月,一时坐失手调羹。 都如渭水分泾水,宁有蛮兵报触兵。 闻道横琴山色好,由他王气属秦城。