丛 cóng 祠 cí 梅 méi - - 夏 xià 鍭 hóu
乱 luàn 石 shí 托 tuō 孤 gū 根 gēn , , 群 qún 槎 chá 避 bì 清 qīng 芬 fēn 。 。
空 kōng 山 shān 人 rén 不 bú 到 dào , , 花 huā 照 zhào 玉 yù 晨 chén 君 jūn 。 。
丛祠梅。明代。夏鍭。乱石托孤根,群槎避清芬。 空山人不到,花照玉晨君。