吟 yín 会 huì 次 cì 秦 qín 封 fēng 君 jūn 倡 chàng 韵 yùn 一 yī 首 shǒu - - 浦 pǔ 应 yīng 麒 qí
金 jīn 风 fēng 吹 chuī 柳 liǔ 褪 tuì 烟 yān 丝 sī , , 恰 qià 是 shì 黄 huáng 花 huā 缀 zhuì 锦 jǐn 时 shí 。 。
屈 qū 指 zhǐ 虽 suī 经 jīng 重 chóng 九 jiǔ 过 guò , , 赏 shǎng 心 xīn 还 hái 与 yǔ 岁 suì 寒 hán 期 qī 。 。
松 sōng 云 yún 流 liú 翠 cuì 醒 xǐng 尘 chén 眼 yǎn , , 庭 tíng 柚 yòu 分 fēn 甘 gān 饫 yù 密 mì 脾 pí 。 。
赋 fù 得 dé 归 guī 来 lái 同 tóng 囗 wéi 隐 yǐn , , 陶 táo 然 rán 共 gòng 醉 zuì 碧 bì 山 shān 卮 zhī 。 。
吟会次秦封君倡韵一首。明代。浦应麒。金风吹柳褪烟丝,恰是黄花缀锦时。 屈指虽经重九过,赏心还与岁寒期。 松云流翠醒尘眼,庭柚分甘饫密脾。 赋得归来同囗隐,陶然共醉碧山卮。