咏 yǒng 雪 xuě 用 yòng 古 gǔ 韵 yùn 二 èr 首 shǒu 其 qí 二 èr - - 秦 qín 锐 ruì
川 chuān 原 yuán 满 mǎn 布 bù 绝 jué 尘 chén 纤 xiān , , 坐 zuò 怯 qiè 阴 yīn 风 fēng 透 tòu 骨 gǔ 严 yán 。 。
千 qiān 嶂 zhàng 远 yuǎn 迷 mí 惊 jīng 失 shī 翠 cuì , , 万 wàn 枝 zhī 低 dī 压 yā 讶 yà 生 shēng 盐 yán 。 。
疏 shū 梅 méi 香 xiāng 细 xì 横 héng 清 qīng 影 yǐng , , 冻 dòng 雀 què 声 shēng 啾 jiū 宿 sù 画 huà 檐 yán 。 。
晓 xiǎo 起 qǐ 推 tuī 窗 chuāng 望 wàng 晴 qíng 色 sè , , 墙 qiáng 阴 yīn 冰 bīng 柱 zhù 倒 dào 悬 xuán 天 tiān 。 。
咏雪用古韵二首 其二。明代。秦锐。川原满布绝尘纤,坐怯阴风透骨严。 千嶂远迷惊失翠,万枝低压讶生盐。 疏梅香细横清影,冻雀声啾宿画檐。 晓起推窗望晴色,墙阴冰柱倒悬天。