易 yì 箦 zé 时 shí 作 zuò - - 莫 mò 息 xī
青 qīng 山 shān 郁 yù 郁 yù 树 shù 苍 cāng 苍 cāng , , 不 bú 是 shì 桃 táo 源 yuán 路 lù 渺 miǎo 茫 máng 。 。
露 lù 沁 qìn 石 shí 根 gēn 芝 zhī 草 cǎo 润 rùn , , 风 fēng 生 shēng 涧 jiàn 底 dǐ 茯 fú 苓 líng 香 xiāng 。 。
唤 huàn 醒 xǐng 枕 zhěn 上 shàng 南 nán 柯 kē 梦 mèng , , 离 lí 脱 tuō 人 rén 间 jiān 傀 kuǐ 儡 lěi 场 chǎng 。 。
万 wàn 古 gǔ 英 yīng 雄 xióng 皆 jiē 白 bái 骨 gǔ , , 只 zhǐ 宜 yí 含 hán 笑 xiào 入 rù 泉 quán 乡 xiāng 。 。
易箦时作。明代。莫息。青山郁郁树苍苍,不是桃源路渺茫。 露沁石根芝草润,风生涧底茯苓香。 唤醒枕上南柯梦,离脱人间傀儡场。 万古英雄皆白骨,只宜含笑入泉乡。