次 cì 泉 quán 翁 wēng 二 èr 月 yuè 廿 niàn 五 wǔ 日 rì 听 tīng 松 sōng 庵 ān 韵 yùn - - 莫 mò 止 zhǐ
软 ruǎn 舆 yú 轻 qīng 盖 gài 度 dù 幽 yōu 林 lín , , 一 yí 路 lù 红 hóng 芳 fāng 衬 chèn 绿 lǜ 阴 yīn 。 。
飞 fēi 尽 jǐn 茶 chá 烟 yān 知 zhī 日 rì 午 wǔ , , 添 tiān 多 duō 山 shān 色 sè 爱 ài 春 chūn 深 shēn 。 。
竹 zhú 松 sōng 争 zhēng 仰 yǎng 千 qiān 寻 xún 干 gàn , , 泉 quán 石 shí 真 zhēn 宜 yí 万 wàn 古 gǔ 心 xīn 。 。
况 kuàng 是 shì 高 gāo 贤 xián 旧 jiù 游 yóu 地 dì , , 可 kě 能 néng 无 wú 语 yǔ 托 tuō 新 xīn 吟 yín 。 。
次泉翁二月廿五日听松庵韵。明代。莫止。软舆轻盖度幽林,一路红芳衬绿阴。 飞尽茶烟知日午,添多山色爱春深。 竹松争仰千寻干,泉石真宜万古心。 况是高贤旧游地,可能无语托新吟。