清 qīng 风 fēng 顶 dǐng - - 张 zhāng 衣 yī
梯 tī 步 bù 清 qīng 风 fēng 绝 jué 顶 dǐng 中 zhōng , , 乾 qián 坤 kūn 好 hǎo 景 jǐng 萃 cuì 天 tiān 东 dōng 。 。
云 yún 收 shōu 虬 qiú 岭 lǐng 山 shān 光 guāng 秀 xiù , , 日 rì 漾 yàng 鲸 jīng 波 bō 海 hǎi 气 qì 融 róng 。 。
纵 zòng 目 mù 神 shén 洲 zhōu 襟 jīn 度 dù 阔 kuò , , 回 huí 头 tóu 梵 fàn 宇 yǔ 劫 jié 尘 chén 空 kōng 。 。
共 gòng 夸 kuā 灵 líng 境 jìng 标 biāo 鳌 áo 背 bèi , , 不 bù 说 shuō 巫 wū 山 shān 十 shí 二 èr 峰 fēng 。 。
清风顶。明代。张衣。梯步清风绝顶中,乾坤好景萃天东。 云收虬岭山光秀,日漾鲸波海气融。 纵目神洲襟度阔,回头梵宇劫尘空。 共夸灵境标鳌背,不说巫山十二峰。