之 zhī 雷 léi 应 yīng 山 shān - - 傅 fù 文 wén 龙 lóng
山 shān 高 gāo 人 rén 不 bù 寐 mèi , , 惜 xī 别 bié 问 wèn 天 tiān 明 míng 。 。
未 wèi 尽 jǐn 来 lái 时 shí 意 yì , , 还 hái 牵 qiān 去 qù 后 hòu 情 qíng 。 。
鸡 jī 鸣 míng 愁 chóu 听 tīng 雨 yǔ , , 钟 zhōng 喨 liàng 喜 xǐ 占 zhàn 晴 qíng 。 。
百 bǎi 虑 lǜ 心 xīn 俱 jù 满 mǎn , , 因 yīn 怜 lián 世 shì 路 lù 轻 qīng 。 。
之雷应山。明代。傅文龙。山高人不寐,惜别问天明。 未尽来时意,还牵去后情。 鸡鸣愁听雨,钟喨喜占晴。 百虑心俱满,因怜世路轻。