樠 mán 山 shān 山 shān 房 fáng 夜 yè 集 jí 得 dé 繁 fán 字 zì - - 游 yóu 朴 pǔ
雪 xuě 后 hòu 寒 hán 英 yīng 落 luò 更 gèng 繁 fán , , 天 tiān 涯 yá 词 cí 客 kè 为 wèi 招 zhāo 魂 hún 。 。
安 ān 仁 rén 潦 liáo 倒 dǎo 河 hé 阳 yáng 鬓 bìn , , 供 gòng 奉 fèng 流 liú 连 lián 北 běi 海 hǎi 尊 zūn 。 。
岁 suì 晏 yàn 冰 bīng 霜 shuāng 回 huí 后 hòu 院 yuàn , , 夜 yè 阑 lán 星 xīng 斗 dǒu 乱 luàn 前 qián 垣 yuán 。 。
明 míng 朝 cháo 太 tài 史 shǐ 应 yīng 占 zhàn 象 xiàng , , 疑 yí 有 yǒu 陈 chén 荀 xún 汉 hàn 上 shàng 园 yuán 。 。
樠山山房夜集得繁字。明代。游朴。雪后寒英落更繁,天涯词客为招魂。 安仁潦倒河阳鬓,供奉流连北海尊。 岁晏冰霜回后院,夜阑星斗乱前垣。 明朝太史应占象,疑有陈荀汉上园。