罗 luó 山 shān 纪 jì 游 yóu 限 xiàn 韵 yùn 其 qí 二 èr - - 董 dǒng 传 chuán 策 cè
炎 yán 冈 gāng 岑 cén 郁 yù 俯 fǔ 尘 chén 寰 huán , , 梵 fàn 宇 yǔ 松 sōng 青 qīng 罗 luó 秀 xiù 山 shān 。 。
怪 guài 我 wǒ 好 hǎo 游 yóu 频 pín 对 duì 景 jǐng , , 凭 píng 人 rén 跻 jī 胜 shèng 一 yī 开 kāi 颜 yán 。 。
云 yún 飞 fēi 石 shí 栈 zhàn 千 qiān 峰 fēng 里 lǐ , , 风 fēng 散 sàn 林 lín 烟 yān 万 wàn 壑 hè 间 jiān 。 。
怀 huái 古 gǔ 却 què 看 kàn 迷 mí 望 wàng 处 chù , , 遥 yáo 怜 lián 铜 tóng 柱 zhù 耸 sǒng 南 nán 蛮 mán 。 。
罗山纪游限韵 其二。明代。董传策。炎冈岑郁俯尘寰,梵宇松青罗秀山。 怪我好游频对景,凭人跻胜一开颜。 云飞石栈千峰里,风散林烟万壑间。 怀古却看迷望处,遥怜铜柱耸南蛮。