春 chūn 寒 hán 次 cì 吴 wú 东 dōng 湖 hú 献 xiàn 臣 chén 韵 yùn - - 郑 zhèng 岳 yuè
骤 zhòu 雨 yǔ 颠 diān 风 fēng 并 bìng 作 zuò 寒 hán , , 搅 jiǎo 回 huí 旅 lǚ 梦 mèng 倍 bèi 辛 xīn 酸 suān 。 。
春 chūn 深 shēn 南 nán 国 guó 身 shēn 犹 yóu 系 xì , , 客 kè 对 duì 东 dōng 湖 hú 迹 jī 未 wèi 单 dān 。 。
无 wú 数 shù 杨 yáng 花 huā 笼 lóng 几 jǐ 砚 yàn , , 斩 zhǎn 新 xīn 竹 zhú 笋 sǔn 荐 jiàn 杯 bēi 盘 pán 。 。
从 cóng 来 lái 拂 fú 意 yì 皆 jiē 佳 jiā 境 jìng , , 谩 mán 悔 huǐ 当 dāng 年 nián 不 bù 挂 guà 冠 guān 。 。
春寒次吴东湖献臣韵。明代。郑岳。骤雨颠风并作寒,搅回旅梦倍辛酸。 春深南国身犹系,客对东湖迹未单。 无数杨花笼几砚,斩新竹笋荐杯盘。 从来拂意皆佳境,谩悔当年不挂冠。