秋 qiū 登 dēng 庐 lú 山 shān - - 樊 fán 良 liáng 枢 shū
搴 qiān 萝 luó 蹑 niè 磴 dèng 杖 zhàng 疏 shū 筇 qióng , , 秋 qiū 入 rù 寒 hán 山 shān 古 gǔ 寺 sì 钟 zhōng 。 。
南 nán 斗 dòu 日 rì 高 gāo 天 tiān 子 zǐ 障 zhàng , , 石 shí 门 mén 烟 yān 锁 suǒ 老 lǎo 人 rén 峰 fēng 。 。
攒 cuán 眉 méi 白 bái 社 shè 成 chéng 孤 gū 往 wǎng , , 矫 jiǎo 首 shǒu 丹 dān 梯 tī 隔 gé 万 wàn 重 zhòng 。 。
但 dàn 欲 yù 结 jié 庐 lú 谐 xié 胜 shèng 赏 shǎng , , 坐 zuò 乘 chéng 流 liú 水 shuǐ 弄 nòng 云 yún 松 sōng 。 。
秋登庐山。明代。樊良枢。搴萝蹑磴杖疏筇,秋入寒山古寺钟。 南斗日高天子障,石门烟锁老人峰。 攒眉白社成孤往,矫首丹梯隔万重。 但欲结庐谐胜赏,坐乘流水弄云松。