和 hé 杨 yáng 薇 wēi 园 yuán 暮 mù 春 chūn 见 jiàn 寄 jì - - 钟 zhōng 夏 xià
宴 yàn 息 xī 清 qīng 斋 zhāi 帘 lián 半 bàn 垂 chuí , , 寂 jì 寥 liáo 心 xīn 事 shì 少 shǎo 人 rén 知 zhī 。 。
漫 màn 怜 lián 海 hǎi 燕 yàn 成 chéng 巢 cháo 日 rì , , 正 zhèng 是 shì 林 lín 花 huā 落 luò 地 dì 时 shí 。 。
每 měi 带 dài 青 qīng 钱 qián 因 yīn 嗜 shì 酒 jiǔ , , 早 zǎo 生 shēng 白 bái 发 fà 为 wèi 攻 gōng 诗 shī 。 。
相 xiāng 思 sī 况 kuàng 复 fù 当 dāng 春 chūn 暮 mù , , 莫 mò 向 xiàng 东 dōng 风 fēng 折 zhé 柳 liǔ 枝 zhī 。 。
和杨薇园暮春见寄。明代。钟夏。宴息清斋帘半垂,寂寥心事少人知。 漫怜海燕成巢日,正是林花落地时。 每带青钱因嗜酒,早生白发为攻诗。 相思况复当春暮,莫向东风折柳枝。