礼 lǐ 普 pǔ 陀 tuó - - 释 shì 道 dào 贞 zhēn
攒 zǎn 峰 fēng 峭 qiào 壁 bì 势 shì 排 pái 空 kōng , , 大 dà 海 hǎi 中 zhōng 间 jiān 山 shān 最 zuì 雄 xióng 。 。
蛟 jiāo 蜃 shèn 结 jié 楼 lóu 云 yún 涌 yǒng 黑 hēi , , 鼋 yuán 鼍 tuó 鼓 gǔ 浪 làng 日 rì 翻 fān 红 hóng 。 。
潮 cháo 声 shēng 夜 yè 落 luò 龙 lóng 吟 yín 外 wài , , 天 tiān 籁 lài 时 shí 闻 wén 僧 sēng 梵 fàn 中 zhōng 。 。
何 hé 必 bì 辛 xīn 勤 qín 寻 xún 解 jiě 脱 tuō , , 耳 ěr 根 gēn 触 chù 处 chù 即 jí 圆 yuán 通 tōng 。 。
礼普陀。明代。释道贞。攒峰峭壁势排空,大海中间山最雄。 蛟蜃结楼云涌黑,鼋鼍鼓浪日翻红。 潮声夜落龙吟外,天籁时闻僧梵中。 何必辛勤寻解脱,耳根触处即圆通。