并 bìng 蒂 dì 莲 lián 和 hé 丁 dīng 飞 fēi 涛 tāo 韵 yùn - - 丁 dīng 彦 yàn
芦 lú 渡 dù 流 liú 觞 shāng 向 xiàng 翠 cuì 微 wēi , , 田 tián 田 tián 叶 yè 上 shàng 彩 cǎi 霞 xiá 飞 fēi 。 。
昭 zhāo 阳 yáng 第 dì 望 wàng 须 xū 同 tóng 后 hòu , , 虢 guó 国 guó 风 fēng 流 liú 却 què 并 bìng 妃 fēi 。 。
争 zhēng 似 shì 春 chūn 明 míng 寒 hán 浸 jìn 玉 yù , , 相 xiāng 将 jiāng 浴 yù 水 shuǐ 露 lù 沾 zhān 衣 yī 。 。
思 sī 君 jūn 独 dú 有 yǒu 悲 bēi 歌 gē 客 kè , , 长 cháng 啸 xiào 凭 píng 栏 lán 看 kàn 落 luò 晖 huī 。 。
并蒂莲和丁飞涛韵。清代。丁彦。芦渡流觞向翠微,田田叶上彩霞飞。 昭阳第望须同后,虢国风流却并妃。 争似春明寒浸玉,相将浴水露沾衣。 思君独有悲歌客,长啸凭栏看落晖。