客 kè 中 zhōng 感 gǎn 作 zuò - - 王 wáng 松 sōng
沧 cāng 海 hǎi 桑 sāng 田 tián 几 jǐ 变 biàn 迁 qiān , , 谋 móu 生 shēng 何 hé 暇 xiá 更 gèng 忧 yōu 天 tiān 。 。
狂 kuáng 澜 lán 滚 gǔn 滚 gǔn 凭 píng 谁 shuí 挽 wǎn , , 妙 miào 手 shǒu 空 kōng 空 kōng 只 zhǐ 自 zì 怜 lián 。 。
重 chóng 聚 jù 转 zhuǎn 嫌 xián 妻 qī 子 zǐ 累 lèi , , 穷 qióng 途 tú 难 nán 得 de 主 zhǔ 人 rén 贤 xián 。 。
受 shòu 恩 ēn 未 wèi 有 yǒu 涓 juān 埃 āi 答 dá , , 痛 tòng 哭 kū 唐 táng 衢 qú 亦 yì 枉 wǎng 然 rán 。 。
客中感作。清代。王松。沧海桑田几变迁,谋生何暇更忧天。 狂澜滚滚凭谁挽,妙手空空只自怜。 重聚转嫌妻子累,穷途难得主人贤。 受恩未有涓埃答,痛哭唐衢亦枉然。