和 hé 吴 wú 水 shuǐ 田 tián 广 guǎng 文 wén 「 「 春 chūn 日 rì 书 shū 怀 huái 」 」 韵 yùn - - 王 wáng 松 sōng
十 shí 日 rì 晴 qíng 无 wú 一 yī 日 rì 阴 yīn , , 今 jīn 年 nián 青 qīng 帝 dì 爱 ài 人 rén 深 shēn 。 。
看 kàn 花 huā 不 bù 离 lí 杯 bēi 中 zhōng 物 wù , , 谀 yú 墓 mù 羞 xiū 藏 cáng 箧 qiè 底 dǐ 金 jīn 。 。
经 jīng 世 shì 有 yǒu 才 cái 长 zhǎng 落 luò 拓 tuò , , 感 gǎn 年 nián 无 wú 病 bìng 也 yě 呻 shēn 吟 yín ! !
何 hé 时 shí 得 dé 遂 suì 澄 chéng 清 qīng 志 zhì , , 独 dú 立 lì 苍 cāng 茫 máng 耗 hào 壮 zhuàng 心 xīn ? ?
和吴水田广文 「春日书怀」韵。清代。王松。十日晴无一日阴,今年青帝爱人深。 看花不离杯中物,谀墓羞藏箧底金。 经世有才长落拓,感年无病也呻吟! 何时得遂澄清志,独立苍茫耗壮心?