大 dà 雪 xuě 和 hé 东 dōng 坡 pō 韵 yùn - - 叶 yè 居 jū 仁 rén
窗 chuāng 前 qián 压 yā 断 duàn 几 jǐ 枝 zhī 纤 xiān , , 静 jìng 夜 yè 深 shēn 深 shēn 刁 diāo 斗 dǒu 严 yán 。 。
新 xīn 竹 zhú 支 zhī 离 lí 酣 hān 阮 ruǎn 籍 jí , , 老 lǎo 松 sōng 刻 kè 画 huà 愧 kuì 无 wú 盐 yán 。 。
螟 míng 蝗 huáng 入 rù 土 tǔ 空 kōng 成 chéng 蛰 zhé , , 雕 diāo 鹗 è 虽 suī 寒 hán 不 bù 傍 bàng 檐 yán 。 。
自 zì 笑 xiào 狂 kuáng 夫 fū 狂 kuáng 不 bù 了 liǎo , , 携 xié 壶 hú 欲 yù 上 shàng 玉 yù 山 shān 尖 jiān 。 。
大雪和东坡韵。清代。叶居仁。窗前压断几枝纤,静夜深深刁斗严。 新竹支离酣阮籍,老松刻画愧无盐。 螟蝗入土空成蛰,雕鹗虽寒不傍檐。 自笑狂夫狂不了,携壶欲上玉山尖。