庄 zhuāng 亲 qīn 王 wáng 失 shī 子 zi 诗 shī 以 yǐ 慰 wèi 之 zhī 其 qí 四 sì - - 弘 hóng 历 lì
涕 tì 泪 lèi 夫 fū 如 rú 何 hé , , 念 niàn 昔 xī 同 tóng 书 shū 窗 chuāng 。 。
诚 chéng 拟 nǐ 圭 guī 璋 zhāng 器 qì , , 佐 zuǒ 予 yǔ 理 lǐ 庙 miào 廊 láng 。 。
云 yún 胡 hú 菁 jīng 葱 cōng 枝 zhī , , 当 dāng 春 chūn 遽 jù 萎 wěi 黄 huáng 。 。
万 wàn 化 huà 自 zì 兹 zī 尽 jǐn , , 剩 shèng 有 yǒu 空 kòng 名 míng 扬 yáng 。 。
庄亲王失子诗以慰之 其四。清代。弘历。涕泪夫如何,念昔同书窗。 诚拟圭璋器,佐予理庙廊。 云胡菁葱枝,当春遽萎黄。 万化自兹尽,剩有空名扬。