春 chūn 草 cǎo 凝 níng 露 lù - - 张 zhāng 友 yǒu 正 zhèng
苍 cāng 苍 cāng 芳 fāng 草 cǎo 色 sè , , 含 hán 露 lù 对 duì 青 qīng 春 chūn 。 。
已 yǐ 赖 lài 阳 yáng 和 hé 长 zhǎng , , 仍 réng 惭 cán 润 rùn 泽 zé 频 pín 。 。
日 rì 临 lín 残 cán 未 wèi 滴 dī , , 风 fēng 度 dù 欲 yù 成 chéng 津 jīn 。 。
蕙 huì 叶 yè 垂 chuí 偏 piān 重 zhòng , , 兰 lán 丛 cóng 洗 xǐ 转 zhuǎn 新 xīn 。 。
将 jiāng 行 xíng 愁 chóu 裛 yì 径 jìng , , 欲 yù 采 cǎi 畏 wèi 濡 rú 身 shēn 。 。
独 dú 爱 ài 池 chí 塘 táng 畔 pàn , , 清 qīng 华 huá 远 yuǎn 袭 xí 人 rén 。 。
春草凝露。唐代。张友正。苍苍芳草色,含露对青春。 已赖阳和长,仍惭润泽频。 日临残未滴,风度欲成津。 蕙叶垂偏重,兰丛洗转新。 将行愁裛径,欲采畏濡身。 独爱池塘畔,清华远袭人。