登 dēng 四 sì 面 miàn 云 yún 山 shān 亭 tíng 子 zi 其 qí 一 yī - - 弘 hóng 历 lì
雨 yǔ 过 guò 千 qiān 峰 fēng 濯 zhuó 黛 dài 青 qīng , , 乘 chéng 凉 liáng 纵 zòng 目 mù 坐 zuò 山 shān 亭 tíng 。 。
寻 xún 常 cháng 树 shù 色 sè 犹 yóu 遮 zhē 望 wàng , , 到 dào 此 cǐ 山 shān 容 róng 无 wú 遁 dùn 形 xíng 。 。
登四面云山亭子 其一。清代。弘历。雨过千峰濯黛青,乘凉纵目坐山亭。 寻常树色犹遮望,到此山容无遁形。